Chính biến Miêu, Lưu Lương_Hồng_Ngọc

Bài chi tiết: Chính biến Miêu, Lưu

Cuối năm 1126, quân đội nước Kim từ miền bắc tràn xuống chiếm Biện Kinh, bắt hai vua Huy Tông, Khâm Tông và phần lớn tông thất triều Tống giải về phương bắc, chỉ có Khang vương Triệu Cấu và Nguyên Hựu hoàng hậu Mạnh thị là thoát được[2]. Tháng 5 năm 1127, Khang vương lên ngôi ở Nam Kinh, tức là Tống Cao Tông (1127 - 1162). Do lo sợ thế lực của người Kim, Cao Tông dời đô về miền nam, bắt đầu cho thời kì Nam Tống (1127 - 1279).

Thấy nam triều dời đô, bên Kim biết ngay triều đình Nam Tống chỉ còn những người cầu an vô dụng, liền chuẩn bị lực lượng nam tiến. Trong lúc quân Kim hoành hành ở miền bắc thì ở miền nam, nội bộ triều Tống nảy sinh bất hòa. Do bất mãn với đại thần Vương Uyên, hai tướng Miêu PhóLưu Chính Ngạn tiến hành binh biến, ép Cao Tông nhường ngôi cho thái tử Triệu Phu[3][4]. Miêu Lưu đem tờ chiếu nhường ngôi phân phát về các nơi, cải nguyên là Minh Thụ. Hàn Thế Trung lúc này đóng quân ở Tú châu, chuẩn bị lực lượng cần vương. Miêu Phó cho giam giữ Lương thị và tiểu công tử Hàn Lượng rất chặt, muốn gây sức ép với Thế Trung. Nhưng cuối cùng lại theo lời của Chu Thắng Phi, quyết định thả Lương thị, phong làm An Quốc phu nhân và sai đến Tú châu thuyết phục Thế Trung ra hàng. Lương phu nhân cưỡi ngựa ra khỏi thành, chỉ trong một ngày đã đến chỗ Thế Trung, đem sự việc thông báo lại. Bà còn khuyên chồng ra quân giải cứu hoàng thượng[3]. Đến khi chiếu thư của Miêu, Lưu đến; Thế Trung đốt tờ chiếu, chém sứ giả, nói

Ta chỉ biết có Kiến Viêm, không biết có Minh Thụ.

Rồi liên quân cùng Lã Di Hạo, Trương Tuấn, đồng lòng diệt giặc. Cuối tháng 4 năm 1129, quân các tướng tiến vào hành tại, truy bắt được bọn Miêu Lưu, khôi phục Cao Tông[5]. Nhờ chiến công này, Thế Trung được phong chức Chiêu Khánh quân tiết độ sứ.